Nhân bị TNGT chấn thương sọ não, hôn mê, sau 15 ngày tỉnh dậy giờ em như một đứa trẻ và có khả năng khó trở lại bình thường như trước
Một ngày không may, trên đường đi học về, Nhân bị TNGT chấn thương sọ não. Nỗi đau chưa dừng lại khi trên đường lên viện chăm Nhân, mẹ em cũng không may bị tai nạn. Hai mẹ con nằm chung bệnh viện, không tiền chữa trị.
Tai ương liên tục ập xuống
Trong căn phòng số 3, Khoa Ngoại thần kinh, Bệnh viện Đa khoa vùng Tây Nguyên, em Trần Minh Nhân (16 tuổi, học sinh lớp 10, ngụ thôn 2A, xã Hòa Tiến, huyện Krông Pắk, tỉnh Đắk Lắk) nằm quằn quại trên giường bệnh với đôi mắt vô hồn.
Lâu lâu Nhân ngồi chồm dậy, hai tay cấu xé liên tục vào những vết thương trên cơ thể, trong vô thức. Người chị họ ngồi cạnh phải níu Nhân lại, đỡ em nằm xuống. Thỉnh thoảng tiếng người chị lại vang lên: “Nhân ơi, nằm xuống đi em”, chị vừa nói tay vừa kéo gối đỡ Nhân nằm xuống giường.
Ngồi cạnh Nhân, chị Phan Thị Lựu (chị họ), vẻ mặt buồn rười rượi chia sẻ: “Nhân tỉnh dậy sau 15 ngày hôn mê và em đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
Nhân không nói, ánh mắt em xa lạ với mọi thứ, em không còn nhận ra người thân. Em không ăn được gì cả, chỉ uống vài muỗng sữa, suốt ngày nằm co ro trên chiếc giường, thỉnh thoảng ngồi dậy hai tay cấu xé, gỡ bỏ chỗ băng bó vết thương. Giờ em lúc tỉnh lúc mê, thấy thương em nhưng không biết phải làm sao”.
Chị Lựu kể, bố của Nhân là ông ông Trần Đình Lực (49 tuổi) bị ung thư phải xạ trị nhiều năm nay. Ngày Nhân bị tai nạn đúng ngày bố phải vào viện xạ trị nên chị Võ Thị Tân ( 46 tuổi, mẹ Nhân) phải đưa chồng đi Sài Gòn.
Nhân ở bệnh viện, mấy chị em họ hàng thay phiên nhau chăm. Bị chấn thương sọ não, Nhân giờ như một đứa trẻ, vệ sinh không tự đi được, phải mặc bỉm và cần người giúp đỡ.
Sau khi đưa chồng về nhà, chị Tân lên bệnh viện chăm Nhân. Tuy nhiên, trên đường đi chị không may bị TNGT. Vết thương quá nặng, chị được đưa vào bệnh viện chỗ Nhân nằm để phẫu thuật. Chị bị gãy xương gò má, phải phẫu thuật và đang nằm một mình ở Khoa Răng Hàm Mặt. Hết cơn đau, chị Tân lại xin bác sĩ đi qua thăm Nhân.
Chị Lựu kể, gia đình Nhân có hai anh em, anh trai Nhân đang học ở Sài Gòn. Hoàn cảnh của gia đình rất khó khăn, không có đất đai để canh tác, chỉ có mảnh vườn nhỏ ông bà để lại với căn nhà lụp xụp để tránh nắng trắng mưa. Hàng ngày ai kêu gì làm nấy, những ngày không có việc bố mẹ Nhân lại xách giỏ đi buôn trái cây, kiếm tiền để trang trải cuộc sống, nuôi Nhân ăn học.
Từ ngày bố Nhân bị ung thư, mọi gánh nặng đè nặng lên vai mẹ. Thương chồng, thương con, chị luôn gắng gượng kiếm tiền vừa lo thuốc thang cho chồng, vừa nuôi con ăn học. Mấy năm qua, trong nhà cái gì đáng giá chị cũng đã bán, thậm chí cầm cố cả sổ đỏ nhà để lo cho chồng.
“Giờ đây hai mẹ con cùng nằm viện, khó khăn càng thêm khó khăn, nhìn cảnh đó ai cũng rớt nước mắt”, chị Lựu tâm sự.
“Chỉ mong con lành bệnh”
Chị Tân đang điều trị tại Khoa Răng Hàm Mặt, lo lắng không biết rồi đây tương lai của con sẽ ra sao
Bác sĩ Huỳnh Như Đồng, Trưởng Khoa Ngoại thần kinh, Bệnh viện Đa khoa vùng Tây Nguyên cho biết: “Em Nhân nhập viện do bị TNGT và được chẩn đoán chấn thương sọ não, xuất huyến não, gãy xương đòn, đa vết thương phần mềm. Sau một thời gian điều trị, tình trạng bệnh nhân diễn biến khá, dần ổn định”.
“Tuy sức khỏe Nhân đang tiến triển nhưng sẽ để lại di chứng, khó trở lại người bình thường được. Khả năng hồi phục lại như ban đầu của Nhân khoảng 80 - 90%, bệnh nhân sống cho có vì không làm được gì cả. Em sẽ lúc nhớ lúc quên, đi lại không bình thường”, bác sĩ Đồng nhận định.
Ở cách khu điều trị của con trai không xa, chị Tân người nhỏ thó, gầy còm ngồi trên giường bệnh, giàn giụa nước mắt kể, chồng chị bị ung thư máu 2 năm nay, mới đây bác sĩ phát hiện thêm ung thư phổi, cứ nửa tháng phải vào Bệnh viện Chợ Rẫy xạ trị và truyền thuốc.
“Từ ngày anh ngã bệnh, một mình tôi bươn chải, hết làm thuê thì đi buôn trái cây kiếm từng đồng nuôi bệnh cho anh. Hiện đứa con trai đầu học đại học năm cuối ở TP HCM, từ ngày bố ngã bệnh, nó tự đi làm thêm, tự nuôi bản thân học. Gia đình có bao nhiêu tiền bạc đã dồn hết cho anh, tôi đã phải cầm sổ đỏ cho ngân hàng để lấy 150 triệu đồng. Hai năm nay anh bệnh, chi phí điều trị cho anh mỗi tháng gần 20 triệu đồng, tôi không xoay xở nổi nhưng bác sĩ nói “còn nước còn tát”, chị Tân ngậm ngùi.
Hoang mang, lo lắng vì tai ương liên tiếp ập xuống gia đình và bản thân, chị Tân cho hay, đến nay, mọi chi phí chạy chữa cho Nhân đều do hàng xóm, người thân giúp đỡ, bởi giờ chị đã vào đường cùng.
“Tôi và chồng có thể chết, chịu bao nhiêu khổ cực cũng được nhưng mong Nhân lành bệnh, để được sống như người bình thường, như bao đứa bạn vì Nhân còn quá trẻ, còn nhiều ước mơ…”, nói tới đây, chị Tân quay mặt đi, cố giấu tiếng nấc nghẹn và những giọt nước mắt đau buồn.
Mọi sự ủng hộ, giúp đỡ hoàn cảnh chị Võ Thị Tân (ngụ thôn 2A, xã Hòa Tiến, huyện Krông Pắk, tỉnh Đắk Lắk) xin độc giả và các nhà hảo tâm gửi về STK: 63210000059415 Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV), chủ tài khoản Võ Thị Tân, số điện thoại: 0356450234.
Hoặc gửi qua tài khoản Quỹ Chung tay vì ATGT của Báo Giao thông, số tài khoản: 115000106087 Ngân hàng TMCP Công thương Việt Nam - Chi nhánh Hà Nội. (nội dung gửi ủng hộ gia đình chị Tân ở Đắk Lắk).
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận