"Cũng may con không rủ em gái học lớp 1 đi cùng"
Nhắc lại câu chuyện cậu con trai may mắn đạp xe từ Sơn La về Hà Nội an toàn nhờ anh tài xế tốt bụng giữa đường giúp đỡ, anh Vì Văn Nam, bố bé Vì Quyết Chiến (13 tuổi, dân tộc Thái, sống tại Chiềng Yên, Vân Hồ, Sơn La) nói: "Tôi vẫn chưa hết run. Nếu chẳng may con làm sao thì ân hận suốt đời".
Theo lời kể của anh Nam, vợ anh sinh non bé thứ ba nên phải nằm viện gần 2 tháng. Mọi ngày anh chỉ điện thoại cho ông bà nội để hỏi thăm hai anh em Chiến ở nhà.
Anh Nam cho biết, tối thứ hai khi cùng vợ ở viện, anh nhận được cuộc điện thoại của người lạ hỏi: “Anh có phải bố của cháu Chiến, người nhỏ nhỏ, 13 tuổi không?”, rồi cho biết gặp Chiến ở Hòa Bình, trên đường con đạp xe từ Sơn La xuống Hà Nội thăm em. Họ cũng không quên thông báo Chiến khỏe mạnh, an toàn và hẹn anh Nam ra bến xe Mỹ Đình đón con. Mặc dù được thông báo con an toàn, nhưng từ lúc nhận điện thoại đến khi đó, anh Nam đứng ngồi không yên, chân tay bủn rủn không dừng.
Anh Nam cho biết, từ lúc sinh ra Chiến nhỏ con, còi cọc. Học lớp 7 mà Chiến chỉ được hơn 20 kg. Ở nhà mọi người đều thương em vì hay ốm. Sức khỏe của con không tốt nên anh Nam càng lo hơn khi nghe tin con đạp xe xuống Hà Nội.
Cách đây 1 tuần, Chiến có gọi điện thoại bảo bố mua cho em cái xe đạp mới. Nhưng bố em bảo nhà đang khó khăn vì em trai nằm viện nên Chiến không đòi mua xe nữa. Anh Nam cho biết có lẽ lúc đó Chiến đã có ý định lên Hà Nội thăm em bằng xe đạp. Cũng vài ngày trước, anh Nam gọi điện về nói với người thân bé con nằm viện nhưng tiến triển chậm, không khả quan để mọi người chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất. Có lẽ vì Chiến nghe được nên quyết tâm xuống Hà Nội thăm em.
Anh Nam cho biết, anh cũng không hiểu vì sao Chiến đạp được xe đi qua cả đèo Thung Khe ở Hòa Bình vì đèo cao, sương mù. Gia đình anh quá may mắn vì bé Chiến đã an toàn xuống tới Hà Nội. Nếu con có làm sao vợ chồng anh ân hận suốt đời. Cũng may là Chiến không rủ em gái đang học lớp 1 đi cùng.
Sáng nay Chiến về tới nhà và em đã đi học trở lại. Nhưng nhắc lại câu chuyện anh Nam vẫn run.
Clip thời điểm cậu bé Chiến được người lái xe khách tuyến Sơn La - Hà Nội phát hiện trên đường đạp xe từ Sơn La về Hà Nội thăm em trai bị ốm
"Cung đường hơn 100km đó, cánh lái xe chúng tôi còn ngại"
Còn anh tài xế xe khách (giấu tên), người đã giúp đỡ em Chiến cho biết: "Tôi lái xe ở cung đường này đã 7, 8 năm, rất nguy hiểm, không những dốc đèo mà còn sương mù phủ kín. Có những đoạn dốc dài như dốc Tám Mút, hay đèo Thung Khe, dốc Quy Hầu đến lái xe như chúng tôi còn ngại cung đường này mà không tin nổi đứa trẻ mới 13 tuổi đi xe không phanh đã vượt qua”.
Theo lời kể của anh tài xế, vào khoảng 19h tối 25/3, khi đang điều khiển xe khách xuôi tuyến Sơn La - Hà Nội, qua gương chiếu hậu thấy thằng bé dáng đi siêu vẹo không còn sức, anh đã dừng xe xuống hỏi chuyện. Cháu bé nói nhà cháu ở Vân Hồ, năm nay học lớp 7, cháu xuống Hà Nội thăm em bị ốm. Cháu đạp xe từ 12h đến đây thì mệt quá không đi được nữa. Hỏi mãi số điện thoại của bố, ban đầu Chiến bảo không nhớ, sau đó anh phải dọa cháu mới cho số của bố. Khi gọi cho bố Chiến xác nhận, anh tài xế tốt bụng mới dám cho lên xe và mua đồ ăn, nước uống cho cháu. Đến khoảng 21h xe đến bến Mỹ Đình, anh tài xế định nhờ người đưa Chiến về bệnh viện nhưng bố cháu đã ra bến xe Mỹ Đình đón.
Tài xế này cũng cho biết, khi anh Nam ra, anh cũng yêu cầu cho xem chứng minh nhân dân thì mới giao con. “Điều là tôi choáng nhất là thằng bé đạp xe từ 12h chưa đến 19h tối, tức là đi hơn 100km từ nhà trong quãng thời gian ấy với chiếc xe đạp không phanh trước, phanh sau và phanh duy nhất là đôi dép. Quá nguy hiểm”, anh tài xế nói.
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận