Đêm định mệnh ma men dẫn lối
Sự việc xảy ra tại làng Klá, xã Pờ Tó, huyện Ia Pa, tỉnh Gia Lai hơn một năm trước. Mỗi khi nhớ lại cái đêm định mệnh ấy, người làng Klá lại rùng mình ám ảnh. Từ câu chuyện vui của đôi lứa trong làng, nhưng không hiểu sao nó bỗng chốc biến thành đêm kinh hoàng với những người Bahnar nơi hốc Pờ Tó này. Đó là ngày chàng thanh niên Đinh Tót (SN 1998) tổ chức buổi lễ bỏ củi (lễ ăn hỏi). Lũ làng kéo nhau đến chúc tụng chàng trai siêng năng, vạm vỡ của làng lấy được cô vợ như ý. Trong ngày vui ấy có cả những thanh niên ở các ngôi làng lân cận. Bữa rượu kéo dài từ buổi chiều đến tối, ai nấy đều chuếnh choáng hơi men.
Rượu vào lời ra, những cái đầu nóng bắt đầu không giữ được mình. Đinh Uac (SN 1998) bỗng nhớ lại câu chuyện bị Đinh A Lĩu (SN 2001, trú tại làng Đrơn, xã Pờ Tó) cùng một số thanh niên làng Đrơn đánh từ lâu trong một lần đi đến làng Đrơn chơi. Bởi vậy, khi nhìn thấy Lĩu cùng đám thanh niên làng Đrơn trong đám bỏ củi, Uac đã cùng đám thanh niên làng Klá cầm cây định đánh. Nhóm Lĩu thấy vậy cũng cầm cây, đá ném lại rồi cố tình rồ ga, nẹt pô xe máy để thách thức. Câu chuyện có lẽ đã dừng tại đây nếu không có ma men dẫn lối.
Nghĩ rằng nhóm trai làng Đrơn sẽ tìm người quay trở lại đánh mình, những thanh niên làng Klá bắt đầu hô hào khắp làng rằng có người chuẩn bị đến làng quậy phá, đánh nhau. Thế rồi, chẳng mấy chốc, 27 thanh niên làng Klá tay dao, tay gậy tập trung sẵn sàng để “bảo vệ làng”. Đó hầu như là tất cả trai làng Klá ở lứa tuổi thanh niên trong ngôi làng chỉ có 85 hộ dân Bahnar. Lũ trai làng chia nhau mỗi nhóm một khu vực, chực chờ nhóm thanh niên làng Đrơn quay lại như đánh trận. “Mình không biết nhóm làng Đrơn, mình chỉ nghe rằng có người sắp đến đánh người làng mình, thanh niên làng ai cũng ra cả nên mình cũng cầm gậy và đá theo để cùng anh em trong làng chống lại người ta thôi”, Đinh Thi (SN 1997) hồn nhiên khai.
Khoảng 23h30, khi nhóm của Lĩu lái xe quay trở lại ngang qua làng Klá đã bị hàng chục thanh niên làng cầm đá, cầm cây ném. Riêng Đinh Thuôr (SN 1994), Đinh Phi (SN 1993) được xác định đã dùng dao ném thẳng vào ngực của Lĩu khiến nạn nhân tử vong.
Nỗi lòng người mẹ
Ngày 27/9/2019, TAND tỉnh Gia Lai mở phiên tòa xét xử sơ thẩm đối với Đinh Thuôr (SN 1995), Đinh Phi (SN 1993) và 15 bị can liên quan đến vụ án “Giết người”. Sau 1 ngày xét xử, tòa tuyên phạt: Đinh Thuôr và Đinh Phi 16 năm tù, Đinh Uac 3 năm tù, 14 bị can còn lại từ 1 - 2 năm tù. Theo Công an huyện Ia Pa, trong vụ án này, Cơ quan công an đã bắt giam Đinh Thuôr; Đinh Phi, các bị can còn lại được cho tại ngoại sau phiên toà kết thúc sau đó ít lâu để chờ thi hành án.
Sau cái đêm đầy máu và nước mắt năm ấy, Klá bây giờ bao trùm sự ảm đạm. Dưới mái nhà có những đứa con tù tội, có các bà mẹ đã khóc khô nước mắt vì đàn con dại dột. Bà Đinh Que, người có đến 3 đứa con phải đi tù trong vụ án này đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng. Đêm hôm ấy, khi nghe tin đứa con trai cả Thuôr và các em Uac, Đinh Đế (SN 2000) đang bị công an truy bắt, bà vội vã đánh thức chồng dậy rồi ông bà cùng lũ làng kéo lên xã hỏi thăm tình hình.
Lần lượt 3 đứa con bà bị bắt khi đang lẩn trốn ở chòi rẫy trong rừng. Tim bà thắt lại khi thấy 3 cậu con trai bị còng tay bắt đi, chúng hốc hác, phờ phạc, ánh mắt van lơn, ân hận nhìn mẹ.
Hơn 50 tuổi, nhưng tới nay ông bà đã có cả thảy 5 cậu con trai. Từ nhỏ, lũ trẻ chỉ ham chăn trâu, cắt cỏ chứ không cắp sách đến trường. Gả vợ cho 3 cậu con trai, trong đó Thuôr và Uac, ông bà tưởng chừng đã có thể yên lòng. Nhưng bây giờ, ngôi nhà sàn đặc quánh không khí buồn bã khi Thuôr đang ở trong tù, Uac và Đế chuẩn bị phải thi hành án.
Từ ngày Thuôr bị bắt và đi tù với mức án 16 năm, bà mới chỉ nhìn được cậu con trai đúng 2 lần khi đi thăm nuôi ở trại tạm giam. Cậu con trai lớn của bà Que mới lấy vợ, ngày xảy ra án mạng, vợ của Thuôr đang mang thai đứa con đầu được vài tháng. Bởi thế, Thuôr cũng chỉ biết về con qua lời người nhà thăm nuôi hiếm hoi mà chưa một lần được bế bồng.
Theo bà Que, vì có đến 3 đứa con liên quan trong vụ án khiến ông bà phải bán đi toàn bộ 2 con trâu, bò để đền cho gia đình của Lĩu. Tất cả thu nhập của 2 vợ chồng già bây giờ chỉ là 1ha rẫy mì nên dù đã già ông bà vẫn phải đi làm thuê kiếm sống.
Bà Đinh Uên cũng hàng ngày lầm lũi khi có 2 cậu con trai là Đinh Phi và Đinh Thi phải đi tù. Phi hiện đã phải chấp hành án 16 năm tù còn Thi cũng đang chờ ngày thụ án. Mất chồng từ sớm, bà ở vậy nuôi 7 đứa con khôn lớn. Khổ cực, lam lũ nuôi đàn con thơ bà đều cam chịu được. Nhưng chứng kiến cảnh lũ con trai phải đi tù bà thực sự choáng váng muốn gục ngã.
Giọt nước mắt muộn màng
Trong những ngày chờ tiếp tục thi hành án, Đinh Uac vẫn tất tả đi làm thuê để trả nợ. 2 vợ chồng Uac có một bé gái 19 tháng tuổi, nhưng vì đau ốm thường xuyên và ăn uống đói kém, cháu chỉ nặng hơn 7kg. Mỗi lần ốm đau, Uac lại phải chạy vạy vay mượn lấy tiền cho con nằm bệnh viện. Tiền đã mượn rồi, nên bây giờ mỗi khi có việc, người ta lại gọi Uac đi làm, mỗi ngày công chỉ được trừ vào số nợ 20-50 nghìn đồng tùy công việc. Uac cứ thế nai lưng đi làm để trả nợ rồi lại vay, trả quanh quẩn trong một vòng tròn. Nhà nghèo nên từ ngày sinh ra, con gái của Uac chưa có được một giọt sữa nào ngoài dòng sữa mẹ.
Ngày chưa dính vào vòng lao lý, 2 vợ chồng Uac đi làm cũng chỉ đủ ăn. Rồi Uac đi tù 8 tháng, cuộc sống càng trở nên khó khăn khi một mình vợ Uac phải lo cho đứa con gái bé bỏng. Gửi con cho ông bà nội, Đinh H’Rach, vợ Uac lặn lội đi làm thuê, làm mướn khắp vùng từ làm cỏ mì, bốc rơm, gặt lúa thậm chí cả những công việc nặng nhọc như bốc vác.
Uac kể, thời gian tạm giam 8 tháng là những ngày dằn vặt nhất trong cuộc đời Uac. Cậu trai làng vốn nổi tiếng hiền lành, chăm chỉ, chịu khó bỗng bị giam cầm sau một đêm bốc đồng với sự giúp sức của ma men sau cuộc nhậu. Giữa 4 bức tường trại giam, Uac đã nghĩ về vợ con, cha mẹ, anh em mình mà lòng như thắt lại.
Cũng như Uac, Đinh Thi cũng quyến luyến cậu con trai kháu khỉnh hơn 2 tuổi của mình. Cậu bé có đôi mắt sáng ấy mỗi lần thấy bố là nhao tới đòi bế.
Thi buồn lắm, nhìn đứa trẻ rồi nhìn chúng tôi mắt như muốn khóc: “Mỗi lần không thấy bố đâu, cháu lại khóc toáng lên đòi mẹ bế đi tìm”. Nhưng đứa trẻ ấy đâu biết rằng, bố cậu sẽ chuẩn bị phải xa gia đình để chấp hành án phạt tù với mức án 2 năm. Bế chặt đứa con trong tay, Thi rơm rớm nghĩ về cái ngày sẽ phải rời xa con trai. Thi âu sầu: “Đã lỡ lầm rồi, chỉ mong sớm mãn hạn tù để về với vợ con, với mẹ già và khoản nợ vay mượn để đền bù cho người nhà Lĩu nữa”.
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận