Tàu du lịch là tàu thuê do Thụy Sĩ sản xuất từ những năm 1970 với ghế êm và cửa sổ lớn có thể kéo lên. |
Là đất nước khép kín và bí ẩn nên ít người biết Triều Tiên có dịch vụ du lịch đón khách nước ngoài, chứ chưa nói đến dịch vụ du lịch bằng tàu xuyên Triều Tiên. Nhà văn du lịch Monisha Rajesh, người Ấn Độ, là một trong ít người biết đến chuyến tàu này, đã kể lại câu chuyện bằng trải nghiệm thực tế.
Chuyến đi là một phần trong kế hoạch thực hiện cuốn sách “Vòng quanh thế giới trên những con tàu từ thập kỷ 80 của thế kỷ trước” của Monisha Rajesh. Để nắm tinh thần và phong cách của tác giả về chuyến tàu mộc mạc nhưng đầy cảm xúc, Báo Giao thông lược dịch bài viết của Monisha Rajesh được đăng trên tờ Telegraph (Anh).
Chi phí 10 ngày bằng một đêm du thuyền
Khi tôi bắt đầu chuyến du ngoạn vòng quanh thế giới bằng tàu để thực hiện cuốn sách “Vòng quanh thế giới trong những con tàu từ thập kỷ 80 của thế kỷ trước”, tôi đã vật lộn để nghĩ ra chủ đề cho chuyến thăm Triều Tiên. Giống như bao khách tham quan khác, tôi không hề biết Triều Tiên mở cửa cho khách du lịch từ năm 1953, mặc dù đến năm 1988, nước này hạn chế khách tham quan đến từ các nước không phải đồng minh.
Hiện nay, chỉ có khoảng 5.000 du khách phương Tây tới thăm Triều Tiên/năm do lệnh trừng phạt và thử nghiệm hạt nhân “cản chân”. Tuy nhiên, lý do tới thăm Triều Tiên của tôi rất đơn giản: Đó là tôi tò mò. Điều làm tôi ngạc nhiên và thích thú vì giá vé chuyến đi tàu 10 ngày chỉ bằng giá 1 đêm trên tàu hỏa Venice Simplon-Orient - Express (Italia), (khoảng 3.019 USD)/người).
Xem thêm video:
Tour du lịch khởi hành từ Thủ đô Bình Nhưỡng, đưa chúng tôi tới Wonsan, Hamhung, Chongjin và vòng về thủ đô. Tôi ngạc nhiên khi biết cả đoàn có 14 người (kể cả tôi), trong đó có một người Canada tới thăm nơi đây bốn lần, một cựu lính Mỹ từ thời Chiến tranh Lạnh, một nhà tư vấn công nghệ thông tin từ Cheltenham và một cặp đôi đang hưởng tuần trăng mật.
Chúng tôi không được phép di chuyển trên các phương tiện giao thông công cộng mà không có sự giám sát chặt chẽ. Cả đoàn được lên một chiếc tàu thuê do Thụy Sĩ sản xuất từ những năm 1970, với ghế êm và cửa sổ lớn có thể kéo lên. Con tàu du lịch này khác xa với những con tàu cổ xuất xứ từ Trung Quốc, chỉ phục vụ người Triều Tiên.
Hạn chế chụp ảnh
Sáng đầu tiên, tôi tới ga Bình Nhưỡng vừa đúng lúc chuông đồng hồ báo đến giờ lên tàu và một âm thanh réo lên từ loa phóng thanh ở âm vực mang cảm giác đầy ám ảnh như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng. Sân ga nhìn tựa như nhà chứa máy bay, vắng hoe, chỉ có con tàu của chúng tôi và các anh bảo vệ đang chờ trên sân. Không máy soát vé, không hành khách, không tàu, không thông báo. Chỉ có chúng tôi.
Phong cảnh bên ngoài nhìn từ khung cửa rộng trên tàu. |
Khi sắp xếp xong đồ đạc, chúng tôi đi một vòng, kiểm tra giường ngủ, chăn đệm, ngó qua nhà vệ sinh và kéo cửa sổ. Sau đó, tàu khởi hành, chúng tôi bắt đầu hành trình rời khỏi thủ đô, tàu đi vượt qua Khách sạn Ryugyong hình tên lửa khá quái dị, sáng chói dưới ánh mặt trời.
Trong vài phút, chúng tôi tới khu vực làng quê, với cánh đồng ngô, và một vài người đạp xe đạp chở bao tải đằng sau. Qua ô cửa con tàu, tôi ngắm nhìn một Bình Nhưỡng gần gũi với thiên nhiên môi trường, những con người bình dị với cuộc sống thường ngày…
Chúng tôi gần như bị hạn chế chụp ảnh, liên tục được nhắc nhở không sử dụng camera tại sân ga hay chụp ảnh tàu chở khách. Thỉnh thoảng tàu chở khách đi ngang qua và song song với tàu chúng tôi, rất nhiều người Triều Tiên liền kéo đến khu vực cửa sổ, khá ngượng ngùng, rồi phần lớn họ nở nụ cười, vẫy tay chào, thậm có người còn gửi nụ hôn gió tới chúng tôi.
Suốt tour du lịch, phần lớn thời gian chúng tôi ở trên tàu. Ban ngày, chúng tôi lên tàu và được đưa tới một số nơi để tham quan như nhà máy phân bón, nhà trẻ, trung tâm thương mại và lăng mộ nơi các cố lãnh đạo Triều Tiên yên nghỉ, một cảm giác siêu thực. Nếu không đi tham quan thì chúng tôi ngồi trên tàu, nói chuyện, đọc sách về gia đình Chủ tịch Kim, ăn trứng rán, cơm, canh với một chút kim chi và dồi. Đến tối, chúng tôi về khách sạn để nghỉ ngơi.
Chongjin là địa điểm mới được mở cửa cho khách du lịch nước ngoài tham quan nên khá nhạy cảm hơn so với các khu vực khác. Khách sạn tại Chongjin cung cấp nước trong một giờ vào buổi tối và hai giờ vào buổi sáng. Ở đây, những chiếc gối đã ngả màu xám, tường nhà bong rộp sơn.
Cảm giác thoát khỏi khói bụi từ các nhà máy, ô tô, hít hà bầu không khí trong lành, nhìn lên bầu trời xanh từ cửa sổ cho tôi cảm giác tự do và bay bổng.
Xem thêm video:
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận